Django Unchained (2012) là một trong những tác phẩm nổi bật của đạo diễn Quentin Tarantino, người vốn nổi tiếng với phong cách làm phim bạo lực, đậm chất điện ảnh và đầy tính châm biếm. Bộ phim kể về cuộc hành trình của Django (Jamie Foxx), một người nô lệ được giải thoát bởi thợ săn tiền thưởng Dr. King Schultz (Christoph Waltz), nhằm đi tìm và giải cứu người vợ Broomhilda (Kerry Washington) khỏi tay tên chủ nô độc ác Calvin Candie (Leonardo DiCaprio).
Phim thu hút bởi sự kết hợp tinh tế giữa thể loại viễn Tây cổ điển và yếu tố hành động, bạo lực đặc trưng của Tarantino. Điều khiến Django Unchained khác biệt chính là cách nó khai thác chủ đề nô lệ một cách mạnh mẽ nhưng vẫn duy trì sự giải trí đỉnh cao. Từng cảnh bạo lực được thể hiện với sự quyết liệt, nhưng không thiếu những pha đối thoại sắc bén, mang tính châm biếm và sâu sắc.
Diễn xuất của dàn diễn viên chính là điểm sáng lớn của bộ phim. Jamie Foxx đã thể hiện thành công sự chuyển biến từ một người nô lệ bị áp bức thành người anh hùng không sợ hãi. Christoph Waltz, với vai diễn Schultz, tiếp tục khẳng định tài năng diễn xuất với một nhân vật phức tạp và đáng mến. Đặc biệt, Leonardo DiCaprio trong vai Calvin Candie đã mang đến một nhân vật phản diện cực kỳ ấn tượng, khiến người xem không thể quên với sự tàn nhẫn và độc ác.
Bên cạnh yếu tố diễn xuất, âm nhạc trong phim cũng là một điểm đáng chú ý. Tarantino sử dụng những ca khúc mang hơi hướng hiện đại xen lẫn với nhạc nền phương Tây cổ điển, tạo nên bầu không khí đầy kịch tính và mạnh mẽ. Những bản nhạc này không chỉ nâng cao cảm xúc mà còn làm nổi bật thêm tính cách của từng nhân vật.
Tuy nhiên, Django Unchained không tránh khỏi những tranh cãi về việc sử dụng bạo lực và ngôn ngữ. Nhiều người cho rằng phim quá khắc nghiệt và khai thác quá mức đề tài nô lệ, nhưng đó cũng chính là yếu tố khiến tác phẩm này trở nên đặc sắc và đậm chất Tarantino.
Cuối cùng, Django Unchained là một tác phẩm không thể bỏ qua đối với những ai yêu thích phong cách làm phim độc đáo của Quentin Tarantino. Bộ phim không chỉ là hành trình tìm kiếm công lý của một người nô lệ, mà còn là lời phê phán sâu sắc về xã hội phân biệt chủng tộc thời kỳ nô lệ tại Mỹ.