Trong thế giới phim Hàn ngập tràn thể loại tình cảm – giả tưởng, Way back love nổi lên như một viên ngọc lặng lẽ nhưng chạm sâu vào trái tim người xem. Không ồn ào quảng bá, không hiệu ứng truyền thông rầm rộ, bộ phim vẫn đủ sức lan tỏa nhờ câu chuyện cảm động, nhân văn về tình yêu, sự sống và cái chết. Với đề tài “đếm ngược ngày còn sống”, Way back love đặt ra một câu hỏi đầy ám ảnh: Sẽ ra sao nếu người bạn từng yêu nhất… hóa ra lại là thần chết đến đưa bạn rời khỏi thế gian?
Mục lục
Cốt truyện lạ mà quen: Khi thần chết mang hình hài người bạn yêu
Way back love được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của tác giả Seo Eun Chae, do đạo diễn Choi Ha Na thực hiện, lấy cảm hứng từ một truyền thuyết đô thị kỳ lạ ở Hàn Quốc: “Thần chết luôn hiện hữu dưới dáng vẻ người bạn từng yêu nhất.” Nhân vật chính, Jung Hee Wan (do Kim Min Ha thủ vai), đang sống trong những tháng ngày trống rỗng thì bất ngờ gặp lại mối tình đầu – Kim Ram Woo (Gong Myung). Nhưng anh không còn là học sinh năm xưa mà giờ đây là một… thần chết, đến báo với cô rằng cô chỉ còn sống được 176 giờ.
Sự xuất hiện kỳ lạ này khiến Jung Hee Wan choáng váng, nhưng cũng là khởi đầu cho hành trình 7 ngày cuối đời đầy xúc cảm, chữa lành và thấu hiểu. Cả hai cùng nhau lập danh sách những việc muốn làm, dần sống lại những kỷ niệm tuổi trẻ, và tái hiện mối tình từng bị bỏ quên vì những điều chưa kịp nói.

Diễn biến phi tuyến tính, đan xen giữa ký ức và hiện tại
Một điểm mạnh của Way back love là lối kể chuyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại, khiến mạch phim trở nên mềm mại nhưng không rối rắm. Khán giả có thể mỉm cười khi chứng kiến trò đùa Cá tháng Tư ngây ngô của hai nhân vật chính hồi trung học, rồi lại nghẹn ngào trước những khoảnh khắc tiễn biệt cận kề. Sự đối lập này càng làm nổi bật thông điệp: nếu cái chết là điều không thể tránh khỏi, thì việc sống trọn vẹn mỗi khoảnh khắc bên người mình yêu quý mới là điều quan trọng nhất.

Dàn diễn viên tỏa sáng với hình ảnh mới mẻ trong Way back love
Gong Myung trở lại màn ảnh nhỏ sau 4 năm nhập ngũ với hình tượng một “thần chết dịu dàng” đầy chiều sâu cảm xúc. Nam diễn viên khéo léo thể hiện sự chuyển biến từ một thiếu niên dè dặt sang người đàn ông trưởng thành, đau đáu những nỗi niềm chưa kịp nói thành lời.

Trong khi đó, Kim Min Ha – vốn nổi tiếng với những vai diễn nội tâm như trong Pachinko – lần đầu khoác lên mình hình ảnh tươi sáng của một nữ sinh hồn nhiên, đôi khi bốc đồng nhưng đầy chân thành. Chính vẻ đẹp trong trẻo và tinh thần dấn thân của cô đã khiến khán giả gọi cô là “tình đầu quốc dân” mới.

Way back love không chỉ nói về cái chết, mà còn tôn vinh cuộc sống
Dù cùng khai thác chủ đề sinh tử giống như Light shop, Way back love chọn một tông màu tươi sáng hơn. Thay vì chỉ tập trung vào nỗi đau mất mát, phim nhấn mạnh vào sức mạnh để sống tiếp, để yêu thương và tha thứ. Theo chia sẻ từ Kim Min Ha, phim không cố gắng tạo bi kịch mà muốn truyền tải một chân lý đơn giản: nỗi đau mất người mình yêu là điều tất yếu, nhưng chính trong những nỗi đau ấy, con người mới học được cách trân quý sự sống.
Kết luận: Một bản tình ca buồn mà đẹp
Way back love không phải là một bộ phim bom tấn, cũng không mang nhiều yếu tố giải trí thông thường. Nhưng nếu bạn đang tìm kiếm một câu chuyện khiến bạn phải dừng lại, chiêm nghiệm và cảm động thật sự, thì đây là lựa chọn không nên bỏ qua. Với cách kể chuyện nhẹ nhàng, diễn xuất ấn tượng và thông điệp sâu sắc, Way back love là một lời nhắc nhở rằng: điều quan trọng nhất không phải là ta sống bao lâu, mà là ta đã sống như thế nào bên những người ta yêu.




